Em nghe có tin đồn là giữa Nguyên soái Zhukov và Stalin có mối hiềm khích cho nên công lao của ông rất lớn nhưng lại được ít nhắc đến. Bác nào có thông tin chính xác về việc này không ạ ?
Tin đồn này có độ tin cậy tương đương với tin đồn rằng tên lửa SAM-2 (Đvina C-75) của Liên xô không đủ tầm bắn tới B-52, nhưng nhờ được Trần Đại Nghĩa ghép 2 liều phóng làm một nên bắn được B-52. Tức là bằng 0.
Stalin không phải là không có tài quân sự, nhiều lần ý kiến của ông được giới quân sự đánh giá cao và điều này khiến ông quá tự tin, dẫn đến thất bại nặng nề tại Kharkov (ép cấp dưới tấn công chiếm Kharkov khi điều kiện chưa chín muồi). Sau lần đó Stalin tự rút ra bài học, không dùng quyền Tổng tư lệnh tối cao ép các tướng dưới quyền nữa.
Tuy nhiên trong hàng ngũ lãnh đạo cao cấp của LX hồi ấy ai cũng sợ Stalin, duy nhất chỉ một người không sợ, dám phản bác các ý kiến của Stalin là Zhukov. Chắc chắn Stalin không thích điều này, nhưng vì Zhukov thực sự có tài nên Stalin vẫn nể và tôn trọng Zhukov. Ở đâu khó khăn gay cấn nhất là Stalin điều Zhukov đến đó, bất cứ chiến dịch lớn nào cũng có sự tham gia của Zhukov, vì thế Đức quốc xã có hẳn một ban tình báo chuyên dò tìm xem Zhukov đang ở đâu để phán đoán hướng tấn công chính của quân đội LX trong thời gian trước mắt.
Công lao của Zhukov lớn đến nỗi không thể không nhắc đến Zhukov khi nói về cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại của LX. Tuy nhiên Zhukov chỉ thuần tuý là một thiên tài quân sự, ông không có được cái nhãn quan chính trị và tầm ảnh hưởng của Stalin nên ở LX ông vẫn phải luôn luôn đứng sau Stalin về uy tín, Stalin biết điều đó nên không hề e ngại chèn ép ông mà ngược lại còn rất rộng lượng với Zhukov. Một ví dụ: trong buổi chiêu đãi mừng chiến thắng tại Berlin Zhukov quá vui, uống hơi nhiều nên khi nâng cốc mừng sức khoẻ Eisenhower và Montgomery đã dùng từ “các đồng chí”. Tất nhiên là phiên dịch vẫn dịch là “các ngài” nên không xảy ra chuyện gì đáng tiếc, khi về đến biệt thự của Stalin thì Stalin còn nói đùa “Zhukov tìm được các đồng chí mới nhanh thật đấy nhỉ?” khiến mọi người cười ồ. Nếu không phải Zhukov mà là người khác lỡ miệng như thế thì chắc là khốn khổ.
Zhukov tuy là tướng tài nhưng về chính trị lại khá ngây thơ nên sau khi Stalin mất thì Khrushiov lợi dụng uy tín và lòng dũng cảm của Zhukov để hạ bệ Beria là người có quyền lực thứ 2 ở LX (chỉ sau Stalin), sau đó tiếp tục dùng uy tín của Zhukov để lần lượt gạt Malenkov và Bulganin ra rìa, dọn đường cho Khrushiov lên chức vụ Tổng bí thư. Nhưng rồi Khrushiov e ngại uy tín quá lớn của Zhukov nên năm 1957 nhân lúc Zhukov đi thăm Nam Tư với tư cách Bộ trưởng quốc phòng thì ở nhà Khrushiov cách chức Bộ trưởng của Zhukov với cớ “coi nhẹ công tác chính trị trong quân đội” và cho về hưu.
Zhukov được nhắc đến rất nhiều vì không thể không nhắc đến ông khi nói về giai đoạn 1941-1945. Bằng chứng là Zhukov là người duy nhất được phong danh hiệu “Anh hùng Liên Xô” 4 lần.
Sau khi lên cầm quyền thì Khrushiov khởi xướng “cuộc đấu tranh chống tệ sùng bái cá nhân”, cố tình hạ thấp công lao của Stalin. Tháng 10 năm 1964 nhân dịp Khrushiov đang nghỉ ở Biển Đen, Bộ Chính trị ĐCSLX đã chán ngấy cách làm việc phiêu lưu và tuỳ hứng của Khrushiov bèn nhóm họp và nhất trí cao độ cho Khrushiov nghỉ hưu. Họ điện cho Khrushiov về, nói là có việc gấp, và tại cuộc họp Bộ chính trị đề nghị Khrushiov viết đơn xin nghỉ vì lý do sức khoẻ. Khi hiểu ra là toàn bộ Bộ Chính trị chống lại mình thì Khrusiov đành chấp nhận về hưu.
Brezhnev lên, muốn khôi phục lại sự thật lịch sử bèn bật đèn xanh cho Zhukov viết hồi ký “Nhớ lại và suy nghĩ”. Trong hồi ký này Zhukov đánh giá cao công lao của Stalin trong cuộc chiến tranh giữ nước vĩ đại. Điều này thêm một lần nữa khẳng định: giữa Stalin và Zhukov không hề có chuyện hiềm khích, kèn cựa như tin đồn vớ vẩn nào đó.